Chuyến Tàu Hoàng Hôn
Chiều nao tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta
Muốn không gian đừng tan níu đôi chân thời gian
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài
Trước khi phân kỳ ước sao cho tàu đừng đi
Xe lăn trong tim khuất xa rồi biết đâu tìm
Mưa Thu bay bay sắt se lòng ướt vay mềm
Hoàng hôn dần buông mà ai còn đứng
im trong chiều sương xuống Tâm tư cô đơn
trách con tàu nỡ sao đành Đem yêu thương đi
đến nơi nao cách đôi tình Đường bao nhịp nối
tình trăm nghìn mối hướng theo một bóng người
Tà dương khuất trong sương là mỗi lần ngóng chờ
Nhìn theo phía chân mây đợi chuyến xe xưa về chưa
Nếu hay chăng người ơi chốn xa xôi chàng trai
Còn đem yêu thương rắc lên muôn vạn oán hờn
Nếu mai đây về cũng trên chuyến tàu hoàng hôn
Con Đường Xưa Em Đi
Con đường xưa em đi vàng lên mái tóc thề
ngõ hồng dâng tái tê Anh làm thơ vu quy
khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi
Những mùa trăng vu quy vì mưa gió không về
chiến trường anh bước đi Có nàng hoen đôi mi
ngóng theo đường vắng hoe hỏi còn ai cố tri
Em ơi nhìn gió lên khơi lòng có trông vời
một người xa cuối trời Nơi đây phiên gác canh dài
e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài
Em ơi màu áo phong sương mình ước huy hoàng
được bàn tay chính nàng Dâng hoa dâng hết ân tình
tình đến bao giờ hỏi đường xưa mà nhớ
Con đường xưa em đi thời gian có quên gì
đá mòn kia vẫn ghi Ghi một đêm trăng thanh
quán bên đường vắng tênh chỉ còn em với anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét