Con Đường Xưa Em Đi

 Con đường xưa em đi vàng lên mái tóc thề

ngõ hồn dâng tái tê Anh làm thơ vu quy

khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi

Những mùa trăng vu quy vì mưa gió không về

chiến trường anh bước đi Có nàng hoen đôi mi

ngóng theo đường vắng hoe hỏi còn ai cố tri


Em ơi nhìn gió lên khơi lòng có trông vời

một người xa cuối trời Nơi đây phiên gác canh dài

e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài

Em ơi màu áo phong sương mình ước huy hoàng

được bàn tay chính nàng Dâng hoa dâng hết ân tình

tình đến bao giờ hỏi đường xưa mà nhớ

Con đường xưa em đi thời gian có quên gì

đá mòn kia vẫn ghi Ghi một đêm trăng thanh

quán bên đường vắng tênh chỉ còn em với anh

Thị Trấn Về Đêm

 Nghiêng bóng dài đường soi bước chân

dìu em qua thị trấn theo những ngày đánh trận

đưa nhau về đây chân quen đá sỏi

nên ngại đêm tối sa lầy vùng ma quái liêu trai

Tôi lính trận ngược xuôi đó đây

tạm vui chơi ngần ấy quanh mấy đường phố này

hai năm miền xa thương yêu khắc khoải

bạn bè ai biết cho mình trần gian lắm sự tình

đêm mua vui cùng quay dưới ánh đèn

nhạt màu son câu ca tiếng nhạt

nay vẫn còn môi run với rượu say mềm

qua làn hơi khói thuốc bàn tay

một ngày nào vui nào hay. đêm đối mặt

tình nhân khó quên niềm suy tư chợt đến

theo dấu giày muốn tìm mai tôi lại đi,

đam mê trối bỏ hương nồng môi thắm mơ gì

lần yêu lỡ hạn kỳ 


Nghiêng bóng dài đường soi bước chân

dìu em qua thị trấn theo những ngày đánh trận

đưa nhau về đây chân quen đá sỏi

nên ngại đêm tối sa lầy vùng ma quái liêu trai

Tối lính trận ngược xuôi đó đây

tạm vui chơi ngần ấy quanh mấy đường phố này

hai năm miền xa thương yêu khắc khoải

bạn bè ai biết cho mình trần gian lắm sự tình

đêm mua vui cùng quay dưới ánh đèn

nhạt màu son câu ca tiếng nhạc

nay vẫn còn môi run với rượu say mềm

qua làn hơi khói thuốc bàn tay

một ngày vui nào hay. đêm đối mặt

tình nhân khó quên niềm suy tư chợt đến

theo dấu giày muốn tìm mai tôi lại đi,

đam mê trối bỏ hương nồng môi thắm mơ gì

lần yêu lỡ hạn kỳ mai tôi lại đi,

đam mê trối bỏ hương nồng môi thắm mơ gì

lần yêu lỡ hạn kỳ mai tôi lại đi,

đam mê trối bỏ hương nồng môi thắm mơ gì

lần yêu lỡ hạn kỳ...

Thương Về Miền Trung

 Đã bao lâu rồi không về miền trung thăm người em,

Nắng mưa đêm ngày cách trở giờ xa xôi đôi đường

Người ơi có về miền quê hương thùy dương

Nước chảy còn vương bao niềm thương,

Cho nhắn đôi lời. Dẫu xa muôn trùng

Tôi vẫn còn thương sao là thương

Nhớ ai xuôi thuyền

Bến Ngự đẹp trăng soi đêm trường. Và nhớ

Tiếng hò ngoài Vân Lâu chiều nao, Ước hẹn

Thề duyên nhau dài lâu, Xa rồi còn đâu.

Em ơi ! chờ anh về đừng cho năm tháng

Xóa mờ thương nhớ. Đêm nao trăng thề,

Đá vàng ước hẹn Đẹp lòng người đi

Em biết chăng em. Đã bao thu rồi vắng lạnh

Lòng trai đi ngàn phương. Mỗi khi sương chiều

Xóa nhòa phồn hoa nơi phố phường. Người ơi !

Nếu còn vầng trăng soi dòng Hương, Núi Ngự

Còn thông gieo chiều buông. Tôi vẫn còn thương…

 


Em ơi ! chờ anh về đừng cho năm tháng

Xóa mờ thương nhớ. Đêm nao trăng thề,

Đá vàng ước hẹn Đẹp lòng người đi

Em biết chăng em. Đã bao thu rồi vắng lạnh

Lòng trai đi ngàn phương. Mỗi khi sương chiều

Xóa nhòa phồn hoa nơi phố phường. Người ơi !

Nếu còn vầng trăng soi dòng Hương, Núi Ngự

Còn thông gieo chiều buông. Tôi vẫn còn thương…

Người ơi! Nếu còn vầng trăng soi dòng Hương,

Núi Ngự còn thông gieo chiều buông.

Tôi vẫn còn thương…

Hoa Cài Mái Tóc

Mẹ Việt Nam mắt ngời sáng quắt

Nghe đâu đây tiếng vọng hòa bình

Lệ nhạt nhòa đôi mắt long lanh

nghe tin con vẫn còn ngày xanh

Một cành hoa em cài mái tóc

Anh đưa em qua quãng đường dài

Về thành đô anh may áo cưới

Ta thương nhau xây dựng ngày mai.

Ta yêu người, ta yêu đời,

ta yêu mình, tình mình đừng phai

Xin em đừng qua vùng cỏ hoang

Xin em đừng, đến những nơi

chim xanh hoan ca    Cuộc tình nào

không vào đam mê   Anh xin em

giữ trọn lời thề   Tình mình nghèo

người đời khen chê   Ta thương nhau

giữ trọn tình quê ...   


Mẹ Việt Nam mắt ngời sáng quắt

Nghe đâu đây tiếng vọng hòa bình

Lệ nhạt nhòa đôi mắt long lanh

nghe tin con vẫn còn ngày xanh

Một cành hoa em cài mái tóc

Anh đưa em qua quãng đường dài

Về thành đô anh may áo cưới

Ta thương nhau xây dựng ngày mai.

Ta yêu người, ta yêu đời,

ta yêu mình, tình mình đừng phai

Xin em đừng qua vùng cỏ hoang

Xin em đừng, đến những nơi

chim xanh hoan ca    Cuộc tình nào

không vào đam mê    Anh xin em

giữ trọn lời thề   Tình mình nghèo

người đời khen chê   Ta thương nhau

giữ trọn tình quê ...   Tình mình nghèo

người đời khen chê   Ta thương nhau ...

giữ trọn ... tình quê...

Chỉ Có Bạn Bè Thôi

Bạn bè xa nhau chưa bao giờ gặp lại
Kỷ niệm ngày xưa sao nói hết cho vừa
Anh ở phương xa tôi người nơi xứ lạ
Cuộc đời đổi thay cho mình thương nhớ ai
Kể chuyện ngày xưa bao năm dài miệt mài
Mình ngồi bên nhau chưa dám nói nên lời
Thương tiếc cho nhau hai tâm hồn thơ dại
Để rồi xa nhau mang nặng mối tình sâu
Đêm nay tôi ngồi một mình
Ôn lại chuyện ngày xưa mà lòng nghe vấn vương
Mơ sao tiếng hát câu hò
Thương người em nhỏ bây giờ ở đâu
Tình cờ hôm nay tôi nghe lòng hoang dại
Gặp lại người xưa bao năm tháng mong chờ
Đau xót cho ai bây giờ em xa lạ
Đành hẹn từ đây chỉ có bạn bè thôi
Đêm nay tôi ngồi một mình
Ôn lại chuyện ngày xưa mà lòng nghe vấn vương
Mơ sao tiếng hát câu hò
Thương người em nhỏ bây giờ ở đâu
Tình cờ hôm nay tôi nghe lòng hoang dại
Gặp lại người xưa bao năm tháng mong chờ
Đau xót cho ai bây giờ em xa lạ
Đành hẹn từ đây chỉ có bạn bè thôi
Đau xót cho ai bây giờ em xa lạ
Đành hẹn từ đây chỉ có bạn bè thôi

Giã Biệt Sài Gòn

Cùng trang cùng lứa chúng tôi cùng đơn vị
thương mến nhau chung một toán ...
Giã từ Sài Gòn yêu nửa đêm tâm sự lính
mơ kiếp tha hương độc hành ..
Vui chung cuộc hành trình phong sương chưa lần bước
ba tháng dài được là bao ..
Hỏi em em lại khóc bàn tay đan níu lại
xin thời gian chưa qua mau
Ngày xa thành phố nỗi vui cùng nỗi buồn
đầy ấp ba lô nặng lắm !.. Tám thằng trong chúng tôi
đứa nghiêng vai ngồi tiếc nuối
đứa khoanh tay nhìn trời .. Xa nhau trong vài giờ
Không gian thì lại cách xa ngút ngàn rồi em ơi !..
Gió sông Hương lạnh lắm ! Phải chăng sông núi lạnh
hay tại vì anh xa em ? ... Bao nhiêu ..
thương nhớ giăng đầy Bọn tôi cũng gượng cười
mà lòng nghe buồng riêng vấn vương
Khói thuốc .. chưa lần châm mồi
Chưa từng quen mùi mà giờ thì
nghe ấm môi .. Đêm nay ..
viết cánh thư tình Đêm đã khuya rồi
mà lời lòng chưa vừa ý ..
Giờ buồn .. người ở phương xa
Vẩn vơ từng đêm qua .. Đời trai nghiệp lính
biết đi là gian khổ nhưng vẫn đi
cho thỏa chí .. Mấy thuở được làm quen
đó đây sông cùng núi chia sẻ đau thương ngọt bùi
Cho nên dù người thương cho nên dù người nhớ
ba tháng dài được bao nhiêu ?..
Có yêu thương thành phố phải yêu thương núi rừng
mới là người trai hiên ngang ...
Bao nhiêu .. thương nhớ giăng đầy
Bọn tôi cũng gượng cười mà lòng nghe
buồn riêng vấn vương  Khói thuốc ..
chưa lần châm mồi Chưa từng quen mùi
mà giờ thì nghe ấm môi ..
Đêm nay .. viết cánh thư tình
Đêm đã khuya rồi mà lời lòng chưa vừa ý ..
Giờ buồn .. người ở phương xa
Vẩn vơ từng đêm qua ... Đời trai nghiệp lính
biết đi là gian khổ nhưng vẫn đi
cho thỏa chí.. Mấy thuở được làm quen
đó đây sông cùng núi chia sẻ đau thương ngọt bùi
Cho nên dù người thương cho nên dù người nhớ
ba tháng dài được bao nhiêu ?..
Có yêu thương thành phố phải yêu thương núi rừng
mới là người trai hiên ngang ...
Có yêu thương thành phố phải yêu thương núi rừng
mới là người trai hiên ngang ...
Có yêu thương thành phố phải yêu thương núi rừng ..
mới là người .. trai hiên ngang ...

Vọng Gác Đêm Sương

Buông khói ngây thơ
tôi kể người nghe
một chuyện tâm tình
Nửa đêm giá lạnh
bông nghe ấm một
tình thương trong tim
Sương rớt trên vai
qua ngõ hồn trai
vào lòng đêm dài
Gác súng biên thùy
một cớn gió buốt
khơi chuyện ngày qua.
Nhớ lúc xa xưa
tôi có người em
tuổi đẹp trăng tròn
Tuy rằng không gặp
không hẹn bao giờ
và chưa yêu thương
Phong kín tâm tư
tôi giấu đời trai
vào mộng đăng trình
Giữa buổi trăng rằm
lìa xa gác ấm
không hề gặp nhau.
Thuở học trò
còn buồn vu vơ,
thức bao đêm
làm thơ rồi đợi chờ
Mưa trắng đêm
vào khung cửa nhỏ
ngỡ thầm là
người thơ qua trong mơ
Phút vấn vương
bàng hoàng hơi sương
nửa vầng trăng
vọng gác đêm trường
Trăng còn in trên
gối chiếc thì còn nhiều
thắm thiết và
mơ ước thêm nhiều.
Mơ ước mai đây
đem nửa vầng trăng
về làm trăng đầy
Lối xưa đón mời
ước vọng nên lời
bàn tay trong tay
Đêm trắng hoang sương
tôi giấu niềm thương
tận cùng tâm hồn
Nắng ấm lên rồi
tàn đêm gác súng
tôi kể chuyện xưa.
Thuở học trò còn buồn vu vơ,
thức bao đêm làm thơ rồi đợi chờ
Mưa trắng đêm vào khung cửa nhỏ
ngỡ thầm là người thơ qua trong mơ
Phút vấn vương bàng hoàng hơi sương
nửa vầng trăng vọng gác đêm trường
Trăng còn in trên gối chiếc thì còn nhiều
thắm thiết và mơ ước thêm nhiều.
Mơ ước mai đây đem nửa vầng trăng
về làm trăng đầy Lối xưa đón mời
ước vọng nên lời bàn tay trong tay
Đêm trắng hoen sương tôi giấu niềm thương
tận cùng tâm hồn Nắng ấm lên rồi
tàn đêm gác súng tôi kể chuyện xưa.
Nắng ấm lên rồi tàn đêm gác súng
tôi kể chuyện xưa. Nắng ấm lên rồi
tàn đêm gác súng tôi kể chuyện xưa.